Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm - Chương 83+84
Chương 83: Cố tình tiếp cận với ý đồ xấu
Nửa đêm.
Không khí trong câu lạc bộ tư nhân đứng đầu Đông Thành đang rất high, tiếng nhạc ở tầng một đinh tai nhức óc.
Thực ra Chu Thần Diệp rất ít tới những nơi như thế này để tiêu pha hoang phí, anh ta không phải là con cháu nhà giàu có, không có điều kiện đãi ngộ thuận lợi, lúc còn trẻ trong tay cũng không có bao nhiêu tiền, sau này mới trở nên giàu có, nhưng đã qua cái tuổi ăn chơi.
Chỉ thỉnh thoảng xã giao mới đến đây vài lần.
Anh ta có một phòng bao riêng của đây, có đôi khi bàn chuyện công việc muộn quá sẽ ở lại đây luôn.
Quản lý trực ban nhớ rõ mặt mỗi vị khách VIP. Lúc nhìn thấy Chu Thần Diệp bước vào, anh ta thoáng sửng sốt, một chốc sau mới hoàn hồn lại chạy tới chào hỏi: “Anh Chu, anh đến rồi.”
Chu Thần Diệp giương mắt liếc nhìn người quản lý, trong ánh mắt mang đầy băng giá không thể tan đi. Anh ta đứng trên đài cao đã lâu, ánh mắt dường như đã mất đi sự trong sáng như khi còn trẻ, thay vào đó là vẻ cay nghiệt và nham hiểm khiến người ta có cảm giác áp bức nặng nề.
Người quản lý bị ánh mắt của anh ta làm choáng váng, nhưng không thể lùi bước, chỉ có thể căng da đầu thận trọng hỏi: “Anh… vẫn như trước chứ?”
Đàn ông đến đây bàn chuyện làm ăn, một là không thiếu rượu ngon, hai là không thiếu các cô chân dài.
Chu Thần Diệp không phải ngoại lệ. Trước đây khi anh ta cùng đối tác tới đây đàm phám cũng sẽ gọi vài người đẹp đến tiếp khách.
Trước khi kết hôn anh ta sẽ ở lại đây qua đêm, sau khi kết hôn thì kiềm chế bản thân một chút, chỉ gọi phụ nữ qua uống rượu chứ không gọi vào phòng bao riêng của mình nữa.
Lần này, quản lý nhìn thấy sắc mặt của anh ta không được tốt, cũng không biết trong lòng anh ta rốt cuộc đang nghĩ gì.
Một lát sau, Chu Thần Diệp dời ánh mắt lạnh lùng khỏi gương mặt người quản lý, không nói một lời đi thẳng vào bên trong. Trong lòng anh ta đang lo lắng đến tờ đơn ly hôn, không có thời gian rảnh để ý đến người khác.
Người quản lý đứng sau nhìn theo bóng lưng lạnh lùng anh ta, trong lòng lại thêm do dự. Ý của anh Chu…… là muốn phụ nữ, hay là không muốn?
Còn đang phân vân không biết nên làm thế nào, một người phụ nữ ở bên cạnh quan sát từ nãy đến giờ bỗng đến gần anh ta.
“Quản… quản lý Trần…” Người phụ lắp bắp lên tiếng, hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy góc áo, hẳn là đang căng thẳng: “Hay là, để tôi thử xem…”
Cô ta mới tới đây làm việc từ tuần trước, công việc bình thường chỉ là uống rượu và tâm sự với khách hàng, còn là gái trinh.
Quản lý Trần đánh giá cô ta từ đầu đến chân, cảm thấy khuôn mặt này thật sự rất ưa nhìn, có phần xinh đẹp.
“Cô tên là gì?”
“Tô Tô.”
“Cô đi cũng được, nhưng…” Quản lý Trần vẫn đang phân vân, “Nếu cô muốn đi thì phải chuẩn bị tinh thần, tâm trạng của anh Chu hôm nay không được tốt lắm.”
Vị tổ tông kia đang khó chịu, nếu làm không vừa ý thì rất có thể sẽ bị đuổi ra ngoài.
Tô Tô nhẹ nhàng gật đầu: “Không sao, tôi đã chuẩn bị tinh thần rồi. Quản lý Trần, tôi nghe các chị em nói nhìn tôi rất giống vợ cũ của anh Chu, nên tôi muốn thử xem…”
Cô ta chỉ uống rượu trò chuyện với khách, cơ thể còn sạch sẽ, cơ hội hẳn là rất lớn.
Quản lý Trần giật mình: “Vợ cũ của anh Chu?”
Anh ta biết Chu Thần Diệp đã kết hôn, nhưng lại không biết nhiều về chuyện gia đình họ, cũng không biết vợ của Chu Thần Diệp là ai.
“Đúng vậy, mấy chị em có cho tôi xem ảnh vợ cũ của anh ấy, đúng là có vài phần tương tự.” Tô Tô cười nói, “Hơn nữa tên cũng rất giống…”
Cô ta nói xong, sau một lúc im lặng quản lý Trần mới gật đầu đồng ý.
Chương 84: Không chấp nhận được sự ngoại tình của cô
Chu Thần Diệp không gọi người khác, trong phong bao riêng chỉ có hai người là anh ta và Trình Chiếu.
Anh ta gọi rất nhiều rượu mạnh nồng độ cao. Dòng rượu trôi tuột xuống cổ họng, rót vào trong dạ dày gây ra cảm giác nóng rát.
Ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, Trình Chiếu giơ tay lên trước mặt quạt gió, thầm nghi ngờ hành động này của anh ta: “Sao tự nhiên lại thế, đang yên đang lành mà?”
Người đàn ông trầm mặc không nói gì, chỉ không ngừng uống rượu, hết ly này đến ly khác.
Từ khi từ thành phố Khê Hải trở về hơn một tháng trước, trong lòng anh ta không có ngày nào là yên ổn. Anh ta nghĩ đến đủ loại biện pháp có thể nghĩ ra, bao gồm cả uy hiếp và dụ dỗ. Nghĩ đến cuối cùng lại phát hiện, bất luận là dùng biện pháp gì thì Nguyễn Nam Tô cũng sẽ không trở lại bên cạnh anh ta nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được Làn Truyện thực hiện và đăng tải miễn phí tại website daovien.vn. Xin lưu ý là chúng tôi không đăng truyện ở bất kỳ một nền tảng nào khác ngoài web daovien.vn. Chúng tôi rất mong các bạn hãy là những độc giả văn minh, đọc truyện tại web chính chủ để ủng hộ nhà chuyển ngữ và theo dõi đầy đủ nội dung bộ truyện.
Cảm xúc buồn bực không ngừng tích tụ trong lòng khiến cho anh ta ăn cơm cũng không thấy ngon miệng, làm việc, nghỉ ngơi và ăn uống vô cùng thất thường, đồng thời bệnh dạ dày lại có dấu hiệu tái phát.
Cộng thêm bản cáo trạng hôm nay…
Chu Thần Diệp cảm giác tâm trạng của mình sắp bùng nổ.
Trình Chiếu không biết rõ những khúc mắc trong chuyện này, còn tưởng rằng Chu Thần Diệp vẫn đang đau buồn vì cái chết của Nguyễn Nam Tô. Anh ta thử khuyên giải: “Thần Diệp, tôi biết trong lòng cậu không dễ chịu, nhưng người chết không thể sống lại, cậu phải chấp nhận hiện thực…”
Chu Thần Diệp lại rót một ly rượu rồi ngửa đầu uống cạn, sau đó anh ta nhìn chằm chằm ly rượu trống không trong tay mình, miệng cười khẩy: “Chết?”
Trình Chiếu muộn màng nhận ra mình không nên nhắc đến chữ này, đành im lặng giây lát rồi chuyển đề tài: “Cậu cứ uống như thế sớm muộn gì cũng hỏng dạ dày cho xem.”
Chu Thần Diệp mắt điếc tai ngơ trước lời khuyên nhủ của anh ta, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa vào thành ly, sau đó chầm chậm nhếch môi, tiếp tục đề tài vừa rồi: “Không, chưa chết, cô ấy chưa chết.”
Trình Chiếu khiếp sợ trợn tròn mắt, cảm thấy Chu Thần Diệp uống say rồi nên mới bắt đầu những lời nói mê sảng như thế.
“Thần Diệp…”
“Trình Chiếu.” Chu Thần Diệp cắt ngang lời anh ta, ánh mắt lạnh thấu xương bắn thẳng về phía anh ta, khiến đối phương phải nuốt xuống những lời còn lại, sau đó lại hỏi rõ từng chữ một: “Tưởng Chính Trì tơ tưởng đến Nguyễn Nam Tô từ lúc nào cậu biết không?”
“Cái… cái gì…” Mạch não Trình Chiếu hoàn toàn không theo kịp câu hỏi của Chu Thần Diệp, “Việc này có liên quan gì đến Chính Trì?”
Đây không phải là chuyện của hai vợ chồng bọn họ và Tống Ôn Ngưng sao, sao lại liên quan đến Tưởng Chính Trì?
Chu Thần Diệp nắm chặt ly rượu trong tay, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Tôi nói, Nguyễn Nam Tô chưa chết.”
Vẻ mặt của anh ta rất nghiêm túc, giọng điệu lại nặng nề, khiến cho người ta rất khó cho rằng anh ta đang nói đùa.
Trình Chiếu trầm tư giây lát, trong đầu hiện lên một suy nghĩ tuy có chút thái quá nhưng cũng không đến mức quá đáng.
“Cô ấy… cô ấy trước đây…”
“Không sai.” Chu Thần Diệp đan các ngón tay vào nhau, khí thế trên người càng thêm hung ác, “Lúc đó Tưởng Chính Trì đã cứu cô ấy.”
Trình Chiếu cảm thấy đầu óc của mình cuối cùng đã bình thường trở lại. Vậy ý của Chu Thần Diệp là Nguyễn Nam Tô thật sự chưa chết, hơn nữa, còn… còn lén lút ngoại tình với Tưởng Chính Trì?
Chuyện cẩu huyết gì đây?
Anh ta quen biết Chu Thần Diệp trước, nhưng cũng quen biết Tưởng Chính Trì đã hơn mười năm, trái phải đều là bạn bè, anh ta thật sự không biết nên thiên vị ai.
Huống chi chuyện lúc trước anh ta cũng biết được 70%, xét cho cùng là Chu Thần Diệp quá đáng trước…
“Thần Diệp.” Trình Chiếu buộc mình tỉnh táo lại, tiêu hóa luồng thông tin không khác gì sét đánh này từng chút một, “Nam Tô chưa chết, đây là chuyện tốt.”
“Nhưng cô ấy đã ở bên Tưởng Chính Trì.”
Đúng, cô vẫn còn sống là chuyện tốt, Chu Thần Diệp không cho rằng đây là chuyện xấu. Nhưng anh ta không thể tiếp nhận được sự thật vợ mình ngoại tình với bạn mình.